tuổi 19 chông chênh vào đời
Thói quen uống trà có lẽ đã bắt đầu ở Nhật Bản vào thời Asuka (552-770 Sau công nguyên) du nhập từ Hàn Quốc, nhưng những ảnh hưởng của nó không thực sự lớn và rõ ràng. Mãi đến thế kỉ XII, từ Trung Hoa, trà theo chân các vị thiền sư đaọ Phật một lần nữa đến với nước Nhật như một vị thuốc để giữ tinh thần thanh sạch, tỉnh táo.
Chào cả nhà, em thích xem doremi lắm, mà những bài hát các bé hát toàn bài mới và hay nữa nên e sưu tập lại để khi nào chơi và ru con thì lại lẩm bẩm hát, Em xin chia sẻ với các mẹ lời bài hát, có thời gian e sẽ up cả bài hát lên cho các mẹ nghe nữa nhé
19 tuổi, Bắt đầu bước ra trường đời, đủ để thấy cuộc sống chẳng còn là màu hồng nữa. Những mộng mơ đã tắt lịm. Ánh mắt chợt hoài nghi, sự giả dối thành hình dưới cái vỏ bọc đẹp đẽ, đến nỗi bóc tách nó cũng là cả một quá trình. Để rồi thất vọng nhận ra, những yêu thương tin tưởng cho đi chẳng chút nào xứng đáng. 19 tuổi,
CAM KẾT BÁN GIÁ GỐC - KHÔNG CHÊNH - VÀO TÊN TRỰC TIẾP CHỦ ĐẦU TƯ Ra đời từ nhu cầu thực tế của đời sống hiện đại, nhất là tại các thành phố đông đúc và đắt đỏ. Tây Mỗ với giá chỉ từ 13 - 19 triệu/m2, thiết kế căn hộ từ 1PN - 3PN, diện tích 35
Mựợn anh để em thấy đời ý nghĩa Không chông chênh vào những lúc đêm về Mựợn anh mựợn cả trái tim anh nhé! Để khắc tên em , chỉ một mình em Mựợn đôi bàn chân bước bên em mãi Đi hết con đừơng dù có trông gai Mựợn anh để không ai giành anh nữa
Site De Rencontre En Ligne Gratuit Pour Ado. 19 tuổi – Một nửa của người lớn, một nửa còn lại là trẻ con … Một nửa vùng vẫy muốn thoát ra khỏi vỏ bọc yếu mềm, để can đảm và mạnh mẽ lên từng ngày ! Một nửa muốn nằm yên ở trong vỏ bọc bảo đảm an toàn, không tranh đua, không vội vã ! 19 tuổi,19 tuổi,19 tuổi,19 tuổi,19 tuổi, 19 tuổi, Sợ đơn độc. Ngày dài, tháng rộng trôi qua không biết mình cần gì, muốn gì. Có những ngày cảm xúc quốc tế bên ngoài quá rộng, quá nhiều mối quan hệ cần phải nuôi nấng, phải giữ chặt trong khi quốc tế của mình lại quá nhỏ bé. Cứ nghĩ yên lặng trong quốc tế của mình là bảo đảm an toàn, thế mà có lúc lại gần như ngộp thở, đơn độc cứ len lỏi rồi đan chặt đến siết buốt . 19 tuổi, Ngây thơ đến tội, chẳng biết làm thế nào khi những người thân yêu bên cạnh bị tổn thương. Như lúc nhìn nước mắt của bạn thân chảy dài, chẳng thể ôm chặt để vỗ về, an ủi. Chỉ hoàn toàn có thể câm lặng nuốt xót xa mà lạnh nhạt buông ra từng từ “ Lau nước mắt đi. Không đáng. ” 19 tuổi, Bắt đầu bước ra trường đời, đủ để thấy cuộc sống chẳng còn là màu hồng nữa. Những mộng mơ đã tắt lịm. Ánh mắt chợt hoài nghi, sự giả dối thành hình dưới cái vỏ bọc đẹp đẽ, đến nỗi bóc tách nó cũng là cả một quá trình. Để rồi thất vọng nhận ra, những yêu thương tin tưởng cho đi chẳng chút nào xứng đáng. 19 tuổi, Không muốn phải để tâm tâm lý quá nhiều, chỉ muốn đơn thuần là đứa trẻ con. Lớn rồi chẳng ai cấm người ta được làm những điều ấy nhưng đời sống này vì quá khắc nghiệt nên người ta không thể nào như lúc nhỏ dại. Người ta tìm kiếm cái tôi bản lĩnh mà ghét bỏ thương hại .Người ta ghét bản ngã yếu mềm của bản thân, một mực phủ nhận nó để tiếp đón bản ngã can đảm và mạnh mẽ mới. Để rồi khi còn một mình, trút bỏ hết những vụn vặt đời thường, những tranh đấu ngoài xã hội người ta mới biết lòng đã nát tan tự khi nào . 19 tuổi, Sợ phải yêu một người. Bởi thích là chuyện thuận tiện nhưng để yêu lại quá nhiều khó khăn vất vả. Có những mảnh cảm hứng vụn vỡ, chia tan cứ găm chặt vào tim chỉ chực chờ tim hé mở là lao vào cấu xé. Căm ghét cái cảm xúc phải chờ đón, phải kết thúc khi mà cả hai đều yên lặng .Câu chia tay chẳng được nói ra, người trong cuộc không có được đáp án mình cần, chỉ biết cúi đầu lặng lẽ bước ra khỏi cuộc sống nhau. Lòng đau nhói nhưng vẫn cố chấp nói rằng mình ổn. Mạnh mẽ lắm khi làm người ta đau, sao chẳng thể rơi nước mắt để nỗi buồn có cớ tan đi, để trái tim yên an chịu nằm sâu trong lồng ngực .19 tuổi chông chênh đứng giữa cái ranh giới mong manh trẻ con và người lớn. Độc lập mà bước tiến, dù biết ở phía xa con đường kia còn vô vàn những thử thách đang chờ đón ta .Vẫn biết ở đâu đó, dù cả quốc tế quay sống lưng với ta, kể cả khi bị cuộc sống xô ngã thì ta vẫn có một nơi để trở về. Là mái ấm gia đình yêu thương êm ấp, là vòng tay che chở của mẹ, là bờ vai can đảm và mạnh mẽ của cha, là cái nắm tay yêu thương của bè bạn, là ai đó với nụ cười hiền ôm thật chặt ta .Vẫn biết rồi sau những vấp ngã, những thất bại, những đớn đau người ta rồi cũng phải trưởng thành và lớn lên từng ngày, chẳng thể mãi cứ ngây thơ và nhỏ dại trong vòng tay của những người yêu thương ta. Mạnh mẽ lên rồi ta sẽ trưởng thành cứ vững bước mà đi. Vì phía trước mãi là khung trời ! Cô Kem 5/5 – 1 bầu chọn
19 tuổi – Một nửa của người lớn, một nửa còn lại là trẻ con… Một nửa vùng vẫy muốn thoát ra khỏi vỏ bọc yếu mềm, để mạnh mẽ lên từng ngày! Một nửa muốn nằm yên ở trong vỏ bọc an toàn, không tranh đua, không vội vã! 19 tuổi, Sợ cô đơn. Ngày dài, tháng rộng trôi qua không biết mình cần gì, muốn gì. Có những ngày cảm giác thế giới bên ngoài quá rộng, quá nhiều mối quan hệ cần phải nuôi nấng, phải giữ chặt trong khi thế giới của mình lại quá bé nhỏ. Cứ nghĩ yên lặng trong thế giới của mình là an toàn, thế mà có lúc lại gần như ngộp thở, cô đơn cứ len lỏi rồi đan chặt đến siết buốt. 19 tuổi, Ngây thơ đến tội, chẳng biết làm sao khi những người thân yêu bên cạnh bị tổn thương. Như lúc nhìn nước mắt của bạn thân chảy dài, chẳng thể ôm chặt để vỗ về, an ủi. Chỉ có thể câm lặng nuốt xót xa mà lạnh lùng buông ra từng từ “Lau nước mắt đi. Không đáng.” 19 tuổi, Bắt đầu bước ra trường đời, đủ để thấy cuộc sống chẳng còn là màu hồng nữa. Những mộng mơ đã tắt lịm. Ánh mắt chợt hoài nghi, sự giả dối thành hình dưới cái vỏ bọc đẹp đẽ, đến nỗi bóc tách nó cũng là cả một quá trình. Để rồi thất vọng nhận ra, những yêu thương tin tưởng cho đi chẳng chút nào xứng đáng. 19 tuổi, Không muốn phải để tâm suy nghĩ quá nhiều, chỉ muốn đơn giản là đứa trẻ con. Lớn rồi chẳng ai cấm người ta được làm những điều ấy nhưng cuộc sống này vì quá khắc nghiệt nên người ta chẳng thể nào như lúc bé dại. Người ta tìm kiếm cái tôi bản lĩnh mà ghét bỏ thương hại. Người ta ghét bản ngã yếu mềm của bản thân, một mực từ chối nó để tiếp nhận bản ngã mạnh mẽ mới. Để rồi khi còn một mình, trút bỏ hết những vụn vặt đời thường, những tranh đấu ngoài xã hội người ta mới biết lòng đã nát tan tự bao giờ. 19 tuổi, Sợ phải yêu một người. Bởi thích là chuyện dễ dàng nhưng để yêu lại quá nhiều khó khăn. Có những mảnh cảm xúc vụn vỡ, chia tan cứ găm chặt vào tim chỉ chực chờ tim hé mở là lao vào cấu xé. Căm ghét cái cảm giác phải chờ đợi, phải kết thúc khi mà cả hai đều im lặng. Câu chia tay chẳng được nói ra, người trong cuộc không có được đáp án mình cần, chỉ biết cúi đầu lặng lẽ bước ra khỏi cuộc đời nhau. Lòng đau nhói nhưng vẫn cố chấp nói rằng mình ổn. Mạnh mẽ lắm khi làm người ta đau, sao chẳng thể rơi nước mắt để nỗi buồn có cớ tan đi, để trái tim yên an chịu nằm sâu trong lồng ngực. 19 tuổi chông chênh đứng giữa cái ranh giới mong manh trẻ con và người lớn. Độc lập mà bước đi, dù biết ở phía xa con đường kia còn vô vàn những thử thách đang chờ đợi ta. Vẫn biết ở đâu đó, dù cả thế giới quay lưng với ta, kể cả khi bị cuộc đời xô ngã thì ta vẫn có một nơi để trở về. Là gia đình yêu thương êm ấm, là vòng tay che chở của mẹ, là bờ vai mạnh mẽ của cha, là cái nắm tay yêu thương của bạn bè, là ai đó với nụ cười hiền ôm thật chặt ta. Vẫn biết rồi sau những vấp ngã, những thất bại, những đớn đau người ta rồi cũng phải trưởng thành và lớn lên từng ngày, chẳng thể mãi cứ ngây thơ và bé dại trong vòng tay của những người yêu thương ta. Mạnh mẽ lên rồi ta sẽ trưởng thành cứ vững bước mà đi. Vì phía trước mãi là bầu trời!
19 tuổi – Một nửa của người lớn, một nửa còn lại là trẻ con…Một nửa vùng vẫy muốn thoát ra khỏi vỏ bọc yếu mềm, để mạnh mẽ lên từng ngày!Một nửa muốn nằm yên ở trong vỏ bọc an toàn, không tranh đua, không vội vã!19 tuổi,Sợ cô đơn. Ngày dài, tháng rộng trôi qua không biết mình cần gì, muốn gì. Có những ngày cảm giác thế giới bên ngoài quá rộng, quá nhiều mối quan hệ cần phải nuôi nấng, phải giữ chặt trong khi thế giới của mình lại quá bé nhỏ. Cứ nghĩ yên lặng trong thế giới của mình là an toàn, thế mà có lúc lại gần như ngộp thở, cô đơn cứ len lỏi rồi đan chặt đến siết tuổi,Ngây thơ đến tội, chẳng biết làm sao khi những người thân yêu bên cạnh bị tổn thương. Như lúc nhìn nước mắt của bạn thân chảy dài, chẳng thể ôm chặt để vỗ về, an ủi. Chỉ có thể câm lặng nuốt xót xa mà lạnh lùng buông ra từng từ “Lau nước mắt đi. Không đáng.”19 tuổi,Bắt đầu bước ra trường đời, đủ để thấy cuộc sống chẳng còn là màu hồng nữa. Những mộng mơ đã tắt lịm. Ánh mắt chợt hoài nghi, sự giả dối thành hình dưới cái vỏ bọc đẹp đẽ, đến nỗi bóc tách nó cũng là cả một quá trình. Để rồi thất vọng nhận ra, những yêu thương tin tưởng cho đi chẳng chút nào xứng tuổi,Không muốn phải để tâm suy nghĩ quá nhiều, chỉ muốn đơn giản là đứa trẻ con. Lớn rồi chẳng ai cấm người ta được làm những điều ấy nhưng cuộc sống này vì quá khắc nghiệt nên người ta chẳng thể nào như lúc bé dại. Người ta tìm kiếm cái tôi bản lĩnh mà ghét bỏ thương ta ghét bản ngã yếu mềm của bản thân, một mực từ chối nó để tiếp nhận bản ngã mạnh mẽ mới. Để rồi khi còn một mình, trút bỏ hết những vụn vặt đời thường, những tranh đấu ngoài xã hội người ta mới biết lòng đã nát tan tự bao tuổi,Sợ phải yêu một người. Bởi thích là chuyện dễ dàng nhưng để yêu lại quá nhiều khó khăn. Có những mảnh cảm xúc vụn vỡ, chia tan cứ găm chặt vào tim chỉ chực chờ tim hé mở là lao vào cấu xé. Căm ghét cái cảm giác phải chờ đợi, phải kết thúc khi mà cả hai đều im chia tay chẳng được nói ra, người trong cuộc không có được đáp án mình cần, chỉ biết cúi đầu lặng lẽ bước ra khỏi cuộc đời nhau. Lòng đau nhói nhưng vẫn cố chấp nói rằng mình ổn. Mạnh mẽ lắm khi làm người ta đau, sao chẳng thể rơi nước mắt để nỗi buồn có cớ tan đi, để trái tim yên an chịu nằm sâu trong lồng tuổi chông chênh đứng giữa cái ranh giới mong manh trẻ con và người lớn. Độc lập mà bước đi, dù biết ở phía xa con đường kia còn vô vàn những thử thách đang chờ đợi biết ở đâu đó, dù cả thế giới quay lưng với ta, kể cả khi bị cuộc đời xô ngã thì ta vẫn có một nơi để trở về. Là gia đình yêu thương êm ấp, là vòng tay che chở của mẹ, là bờ vai mạnh mẽ của cha, là cái nắm tay yêu thương của bạn bè, là ai đó với nụ cười hiền ôm thật chặt biết rồi sau những vấp ngã, những thất bại, những đớn đau người ta rồi cũng phải trưởng thành và lớn lên từng ngày, chẳng thể mãi cứ ngây thơ và bé dại trong vòng tay của những người yêu thương ta. Mạnh mẽ lên rồi ta sẽ trưởng thành cứ vững bước mà đi. Vì phía trước mãi là bầu trời!Kem
Tôi đã từng rất băn khoăn và thắc mắc hoài một câu hỏi " Thời điểm nào trong cuộc đời mình nên hoàn hảo nhất?". Tôi như tìm kiếm một kế hoạch rõ ràng cho cuộc đời để mình chuẩn bị phấn đấu, để ngày tháng trôi qua không biết mình cố gắng vì điều gì. Đã từng có câu nói "20 tuổi không xinh đẹp thì chẳng bao giờ xinh đẹp nữa. 30 tuổi mà không khôn ngoan thì chẳng bao giờ không ngoan được. 40 tuổi không thành đạt thì chẳng bao giờ thành đạt đâu". Tôi bỗng vỡ oà nhận ra mình biết phải làm gì vào lúc đang xem Tuổi 19 chông chênh vào đờiTôi yêu tuổi 19. Bởi tuổi 19 không còn ngô nghê như thời cắp sách đến trường lo lắng vì sáng nay chưa thuộc bài, cũng bởi tuổi 19 chưa cần phải suy nghĩ đến chuyện cơm áo gạo tiền, gánh nặng cuộc sống. Xem ra tuổi 19 chênh vênh nhưng đầy ý nghĩa. 19 tuổi là lúc lưng chừng ở ngưỡng cửa giữa ngôi nhà đầy tình yêu thương bảo bọc và thế giới rộng lớn bên ngoài!Tôi yêu tuổi 19. Bởi tuổi 19 không còn ngô nghê như thời cắp sách đến trường lo lắng vì sáng nay chưa thuộc bài, cũng bởi tuổi 19 chưa cần phải suy nghĩ đến chuyện cơm áo gạo tiền, gánh nặng cuộc sống. Xem ra tuổi 19 chênh vênh nhưng đầy ý nghĩa. 19 tuổi là lúc lưng chừng ở ngưỡng cửa giữa ngôi nhà đầy tình yêu thương bảo bọc và thế giới rộng lớn bên tin tuổi 19 hay đôi mươi là tuổi đẹp nhất của đời người. Những chàng trai, cô gái khoác lên mình sự trẻ trung, gương mặt phơi phới những kế hoạch cho một tương lai tốt đẹp phía trước. 19 tuổi vẫn cho mình cái quyền suy nghĩ non trẻ một chút trước khi bước vào chặng đường tuổi đôi mươi đầy thứ phải lo 19 là độ tuổi để trải nghiệm. Người xưa thường nói" Trẻ không chơi, già đổ đốn". Tôi hi vọng, những ai đang 19 tuổi hay 20 chăng nữa hãy tận hưởng mọi điều mà tuổi thanh xuân ban tặng. Hãy đắm chìm, sống hết mình ở tuổi sắp người lớn này nhé. Này những cô gái 19 tuổi! chúng ta còn một năm nữa để trở nên thật xinh đẹp trong mắt mọi người đấy. Nếu làn da còn cháy nắng vì mùa hè năm ngoái, hay mái tóc vẫn còn xơ, ngay cả những đốm thâm lấm tấm trên gương mặt hãy chăm sóc, cải thiện chúng trước khi tuổi 20 19 có sức trẻ và cả lòng nhiệt huyết với mong muốn cống hiến cho xã hội. mặc cho ai đó có nói “ bản thân còn chưa lo xong đã đòi làm vài ba cái công tác xã hội đấy”. Tôi vẫn bước, vẫn cứ đi theo lòng nhiệt huyết của tuổi trẻ. Được làm những công việc thiện nguyện, những chuyến tình nguyện thấy bản thân mình trưởng thành hơn, thấy cuộc đời, tuổi 19 - tuổi trẻ ý nghĩa hơn. Để rồi nhìn lại quãng thời gian này không còn cảm thấy hối tiếc…Tuổi 19 hay mơ mộng bên những trang tiểu thuyết, lúc cười vu vơ, khi dòng lệ rơi lúc nào không hay. Tuổi 19 đã biết thích và nhớ về một ai đó, mông lung suy nghĩ trong đêm khuya… nhưng vẫn chưa sẵn sàng mở cuốn tiểu thuyết tình yêu của chính mình. Tuổi trẻ là tuổi yêu nhưng còn nhiều điều cần thực hiện hơn cả tình yêu…Tuổi 19 học được cách mỉm cười khi không vui, rất đau lòng nhưng vẫn nói là không sao, nói dối để mọi chuyện qua nhanh dù biết là không tốt nhưng đâu phải lời nói dối nào cũng xấu. Biết được những mánh khóe nhỏ trong cuộc sống, bước ra ngoài xã hội và biết được tồn tại hai chữ “bất công”. Học cách chấp nhận, may mắn không đến với tôi ở thời điểm bản thân cần, “bất mãn”, một chút oán giận... nhưng vẫn phải mạnh mẽ và tiếp tục bước đi cho tuổi 19 không lạc thêm Số Tài Khoản Vpbank Có Bao Nhiêu Số, Số Tài Khoản Ngân Hàng Vpbank Có Bao Nhiêu SốTuổi 19 vẫn kịp nhận ra mình còn đó một ước mơ, một đam mê để mà theo đuổi, cơ hội có nhiều nhưng chỉ sợ bản thân không nắm bắt được. Những đêm viết lách rồi lại xóa… thực sự cần hai chữ tâm huyết hơn nữa. Trăn trở suy nghĩ hoài cho một quyết 19 sẵn sàng xách balo và bước đi đến những vùng quê mới với những con người xa lạ. Thấy bình yên lạ thường, niềm vui đong đầy trải nghiệm mới cùng những người bạn người anh người chị mới 19 tôi thích những khoảng lặng chỉ một mình tôi… mình tôi thôi lắng nghe và thấu hiểu trái 19 đã đến và sẽ trôi đi nhanh thôi, tự hứa với lòng mình sống sao cho không phải hối tiếc, để khi 20 đến, tôi nhìn về 19 thật vui 19, tuổi rơi những hạt nước mắt đầu đời vì sự bất công của cuộc sống, kẻ thua, người thiệt. Tuổi biết ấm ức rồi nuốt trôi cục tức vào trong, tuổi biết chắt chiu từng đồng tiền đầu tiên, biết thế nào là mồ hôi nước mắt….Tuổi 19, tuổi mà lần đầu tiên biết thế nào là yêu thương một người thực sự, tuổi biết yêu không có nghĩa là phải bên nhau, tuổi biết yêu là những ngày dài đau khổ…Tuổi 19, tuổi thích chứng tỏ bản thân, tuổi cái tôi là là thứ luôn đứng hàng đầu, tuổi bảo thủ, cố chấp nhưng cũng đầy ước mơ và hoài bão, tuổi mạnh mẽ và dám nói rằng sẽ thực hiện một điều gì đó…Tuổi 19, tuổi muốn thành công, tuổi muốn đạt được, tuổi dám bước ra khỏi vòng an toàn để giữa cuộc sống xô bồ, ta đi tìm hành trang dẫn vào tương 19, tuổi biết thế nào là thất bại, tuổi của những đêm dài trăn trở thức trắng để trách đời, trách mình. Tuổi của những bước chông chênh rồi gục ngã, tuổi muốn trốn một góc với sự cô đơn, tuổi đắn đo, tuổi của những lo âu không bờ kết Tuổi 19, tuổi đầy ắp khát khao chinh phục, tuổi vùng vẫy trên những chặng đường xa, tuổi của những chuyến xe dài ngày không mệt mỏi, tuổi muốn leo lên non cao, tuổi muốn về biển lớn. Tuổi 19, tuổi của những chuyến đi một mình gian nan, nguy hiểm, tuổi dám chấp nhận rủi ro để nhìn thấy những điều mình muốn…
Tuổi 19, cái tuổi chông chênh vào đời, lưỡng lự không muốn bước tiếp, chỉ là bỗng một ngày bạn nhận ra mình lỡ trưởng thành mất rồi...Tuổi 19 với những lo âu trăn trở vào con đường mình đã chọn. Liệu cánh cổng đại học này có là nơi phù hợp với mình? Liệu con đường đang đi có đúng hướng?Tuổi 19 với câu chuyện tình yêu còn dang dở, với những lần cảm nắng nụ cười ai, với những lời chưa từng đủ can đảm để 19 với những chuyến đi xa, những người bạn mới, những trải nghiệm thú vị và những bài học đáng tuổi, biết đi làm thêm, biết đến giá trị của đồng tiền, nhận ra rằng mồ hôi nước mắt bố mẹ đã rơi vì mình nhiều thế chừng tuổi 19, biết đến sự cô đơn giữa dòng người xô đẩy. Rời vòng tay bao bọc của bố mẹ, tôi nghiệm ra rằng ngoài kia chẳng ai cho không ai cái gì, con người ta ích kỷ biết bao, trừ gia đình ra thì mọi thứ đều là phép nhật tuổi 19, tôi ở bên cạnh những người thương yêu tôi nhất, không tiệc tùng, không vui chơi. Nhiều mối quan hệ mất dần đi vào năm tôi 19 tuổi, những thứ tưởng chừng như không thể thay đổi thì lại mất đi dễ dàng như thế. Những người còn bên cạnh là những người về sau này tôi cũng không thể đánh trai cùng tôi đón tuổi 19 giờ không còn bên cạnh tôi nữa rồi. Mưa giông bão tố không có một người luôn lo lắng cho tôi, nắng hạ chói chang không ai đứng chờ tôi dưới cổng trường, mồ hôi nhễ nhại mà cười tươi như nắng. Không còn gì hối tiếc, tôi của những năm tháng đó đã được biết thế nào là tuổi tôi lặng lẽ thích một người, thích nhiều đến mức trước đây chưa từng nghĩ sẽ có ngày nào mình trở nên như vậy. Từng cử chỉ, lời nói, nụ cười, ám ảnh tôi vào cả từng giấc mơ... Có can đảm thích, chỉ là không có can đảm nói ra...19 tuổi của tôi, thất vọng cũng nhiều mà mơ mộng vẫn có. Hãy cứ mơ mộng khi còn có thể, khi còn thấy được cuộc đời còn màu hồng, cuộc sống còn bao điều đáng mong là một đứa sợ trưởng thành, nhưng điều gì đến rồi cũng sẽ đến, làm sao có thể làm trái được tự nhiên? Vấp ngã vài ba lần, tự đứng dậy, tự trưởng thành, bản thân còn không nhận thức được việc đó, cứ đến như một lẽ tất yếu mà cho tôi của những năm sau đọc cho những ai như tôi19 tuổi vẫn chưa đủ can đảm để nói thích một người...
tuổi 19 chông chênh vào đời